Xâu Chuỗi Ngọc Trai PDF/Ebook/Epub

Xâu Chuỗi Ngọc Trai

Sách Xâu Chuỗi Ngọc Trai

Tác giả : Agatha Christie

Tải sách Miễn Phí

epub mobi

Nội dung sách Xâu Chuỗi Ngọc Trai

Thám tử Poirot là bạn vong niên của tôi. Đó là một ông già hơi thấp, gương mặt phúc hậu, da dẻ hồng hào, đặc biệt, đôi mắt ông sáng quắc dưới vầng trán cao, ẩn chứa bên trong một trí thông minh tuyệt vời.

Tối nay, Poirot mời tôi đi ăn tại nhà hàng khách sạn Bồng Lai. Hình như tất cả quí ông bà sang trọng nhất thành phố đều tụ tập ở đây. Vừa bước vào tôi đã choáng ngợp trước những bộ quần áo đắt tiền, nữ trang lấp lánh và cả mùi hương của nước hoa sực nức không gian. Poirot kéo tôi ngồi xuống chiếc bàn đặt cạnh một chậu kiểng lá răng cưa rất đẹp. Ông đưa mắt nhìn quanh:

– Nơi đây thật là lý tưởng cho bọn trộm cắp ra taỵ Chà, thiên hạ sao mà giàu thế, anh có thấy cái bà mập mập kia không, châu báu đeo thấy mà khiếp.

Tôi nhìn theo hướng ông chỉ và kêu lên:

– Ờ, bà Opasson đó mà.

– Anh biết bà ấy sao?

– Tôi quen với chồng bà tạ Ông ấy kinh doanh dầu hỏa và đang phất lên như gió.

Sau bữa ăn, tôi gặp vợ chồng Opasson trong phòng khách, liền giới thiệu với Poirot. Chúng tôi làm quen rất nhanh. Câu chuyện lan man dẫn đến việc bàn luận về các viên ngọc quý. Poirot nói với bà Opasson:

– Nghề nghiệp của tôi bắt buộc phải rành phân biệt các loại nữ trang. Thưa bà, chuỗi ngọc bích bà đang đeo rất đẹp và hiếm.

Bà Opasson sung sướng:

– Thưa ông, trên phòng tôi còn có chuỗi ngọc trai đẹp và đắt hơn chuỗi này bội phần. Đối với những người sành ngọc như ông, ông phải được xem nó.

Nói xong, bà nhanh nhẹn bước về phía thang máy. Ông Opasson nhìn theo, cười mãn nguyện:

– Phải mất nhiều tiền tôi mới mua được chuỗi ngọc trai quý giá đó. Rồi các ông sẽ thấy, thật tuyệt vời.

Thời gian trôi quạ Ông Opasson sốt ruột đứng dậy:

– Xin lỗi, tôi phải lên chỗ nhà tôi, không biết ở đấy đã xảy ra chuyện gì!

Một lúc sau, không thấy ông bà Opasson trở lại, tôi bảo:

– Tôi nghĩ là đang có sự cố xảy ra.

– Đương nhiên. Anh nhìn xem kìa, ông giám đốc khách sạn vừa chạy lên cầu thang trông rất xúc động, rồi cậu coi chỗ thang máy kia, mọi người nói chuyện huyên thuyên đến nỗi không nghe tiếng chuông gọi, rồi đến mấy anh hầu bàn nữa, cứ túm tụm vào nhau… A, cảnh sát đã đến.

Hai người đàn ông bước vào, một mặc đồng phục cảnh sát, một mặc đồ dân sự. Anh giúp việc đưa họ lên lầu, một lát, anh xuống, đi về phía chúng tôi:

– Ông Opasson mời hai ông vui lòng lên gặp ông ấy.

Thang máy dừng ở lầu một. Chưa bước vào phòng, Poirot và tôi đã nghe tiếng khóc nức nở của bà Opasson từ bên trong vọng ra. Chồng bà ta chờ chúng tôi sau cánh cửa, báo tin xâu chuỗi ngọc trai đã bị mất. Tôi đưa mắt quan sát. Bà Opasson đang ngồi gục nơi ghế bành, cạnh đấy, cô giúp việc đang xoắn hai tay vào nhau, mặt tái xanh, nước mắt chảy dài trên má. Cuối phòng, một cô gái khác mặc đồ hầu phòng, tựa lưng vào thành lò sưởi, vẻ lo lắng. Hai người của sở cảnh sát đứng giữa phòng, một người ghi chép vào cuốn sổ tay, người kia giương đôi mắt cú vọ soi mói khắp nơi. Thấy Poirot, bà Opasson lau vội nước mắt, bước đến:

– Đúng là định mệnh đã đưa ông đến đây. Tôi linh cảm rằng chỉ có ông mới tìm lại được chuỗi ngọc trai cho tôi.

Poirot dịu dàng nắm tay bà:

– Bà yên tâm, mọi việc sẽ ổn cả thôi.

Ông Opasson nói với viên thanh tra cảnh sát:

– Chắc ông không phiền lòng khi tôi nhờ thám tử Poirot giúp đỡ thêm?

Viên thanh tra lạnh nhạt:

– Không sao – Rồi ông nhìn bà Opasson – Giờ mời bà bình tĩnh kể lại mọi sự việc.

Bà Opasson bắt đầu nói:

– Thưa, hồi nãy tôi lên phòng định lấy chuỗi ngọc trai cho ông Poirot xem, nhưng khi mở ngăn kéo, hộp nữ trang vẫn còn nhưng xâu chuỗi bên trong đã biến mất.

– Lúc đó trong phòng có ai không?

– Có cô hầu phòng Marie đang dọn dẹp trước sự giám sát của Ce lestine, người giúp việc thân tín của tôi.

– Bà trông thấy xâu chuỗi lần cuối cùng vào lúc nào?

– Trước khi xuống phòng ăn tối, tôi đã phân vân không biết nên đeo chuỗi ngọc trai hay ngọc bích. Cuối cùng, tôi để chuỗi ngọc trai lại.

……………..

Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài

Mã-giảm-giá-Tiki-khuyến-mãi-ưu-đãi-tại-Tiki

Leave a Comment