Tải sách Xa Đám Đông Điên Loạn PDF/Ebook/Epub/Mobi
Tác giả : Thomas Hardy
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Xa Đám Đông Điên Loạn
Ba người đàn ông bên cạnh cô đều yêu cô bằng một tình yêu si mê và điên dại…
Chàng chăn cừu Gabriel là người đàn ông đã gặp Everdene đầu tiên, và ngay lần gặp gỡ đầu tiên, chàng đã đem lòng yêu thương cô gái này. Chàng ngỏ lời cầu hôn cô, nhưng cái chàng nhận lại là một lời từ chối phũ phàng. Cô gái rời bỏ chàng để trở về với cuộc sống của mình. Cứ tưởng rằng họ sẽ chẳng còn cơ hội nào để có thể gặp gỡ nhau nữa, nhưng chính định mệnh đã đưa họ đến bên nhau, gặp gỡ nhau trong một hoàn cảnh khác, khi nàng đã trở thành một cô chủ giàu có, còn chàng lại là người cần thiết cho công việc của nàng.
Chàng trai chăn cừu nghèo khổ ấy vẫn còn giữ trong lòng mình tình yêu với cô gái xinh đẹp ấy, nhưng chàng không dám thổ lộ nữa vì bên cạnh nàng đã có biết bao nhiêu chàng trai hào hoa và giàu có khác săn đón. Chàng cứ ngày ngày ở bên âm thầm bảo vệ nàng, và chứng kiến nàng hạnh phúc bên cạnh những người đàn ông khác. Chàng đã từng căm ghét nàng vì điều đó, nhưng chàng không bao giờ có ý định rời bỏ nàng, dù trong mắt nàng, chàng chỉ là một kẻ làm công nghèo khổ. Cái cách mà chàng yêu và ở bên cạnh nàng đã khiến trái tim yếu đuối của một người con gái như tôi phải bật khóc. Tôi đã tự hỏi mình rằng, nếu là tôi ở vị trí của cô gái ấy liệu rằng tôi có thể gạt bỏ được những phù phiếm chớp nhoáng kia để mà nhận ra được điều thực sự ý nghĩa trong cuộc sống của mình không? Tôi không thể trả lời câu hỏi ấy, nhưng tôi tin rằng cô gái Bathseba xinh đẹp rồi cũng sẽ có một cơ hội để nhìn thấy tâm chân tình của người đàn ông duy nhất yêu nàng chân thành.
Đó là khi nàng bị vướng vào rắc rối vì những cuộc tình phù phiếm của mình, nàng sợ hãi nhận ra rằng nàng đang đem hạnh phúc của mình ra để đánh cược như một trò chơi vô bổ. Lúc đó, nàng mới bắt đầu cảm nhận được sự có mặt của một người đàn ông thực sự luôn bên cạnh mình. Người đàn ông không mang lại cho nàng nhiều của cải. Người đàn ông không ru ngủ nàng bằng những lời ngọt ngào có cánh. Nhưng chính người đàn ông trầm mặc ấy lại luôn bên cạnh nàng, bảo vệ và che chở cho nàng.
Cho đến tận giây phút cuối cùng…
Chương 1
Khi ông trại chủ Oak mỉm cười, hai bên khóe miệng lan rộng ra đến gần mang tai. Tên tục anh chàng làGabriel, một chàng trai trẻ có óc phán đoán, ăn mặc tươm tất, tính cách tốt. Những lúc phải làm lụng, anh đội một cái nón chẹt có viền vành, chóp nhọn nhưng rộng đáy để thít chặt vào đầu phòng khi gió lớn; mình mặc một chiếc áo khoác rộng; chân đi đôi ủng to sù và hai ống chân có quấn đai da. Chiều cao và tầm vóc của anh vừa đủ để tạo ấn tượng, nhưng do tính tình khiêm tốn và trầm lặng, anh thường lê bước với đôi vai xuôi xuống.
Một buổi sáng tháng chạp anh đang đi băng qua một thửa ruộng của mình, thỉnh thoảng liếc mắt về phía bờ rào và nom thấy một cỗ xe hai ngựa màu vàng và có trang hoàng nom vui mắt đang đổ dốc sườn đồi phía trước mặt. Cỗ xe chất đầy đồ dùng gia đình và ngồi lắc lư trên nóc xe là một phụ nữ trẻ, vóc dáng hấp dẫn. Gabriel không ngó quang cảnh đó lâu hơn một phút trước khi nguyên bộ lễ cỗ xe đứng sững trước mắt anh.
– Thưa cô, tấm ván chặn sau xe văng mất rồi! Người đánh xe nói.
Tôi có nghe tiếng mà! Cô gái nói – Tôi nghe có tiếng rớt khi xe đang leo lên đồi.
– Để tôi chạy ngược đường lại coi còn thấy nó không.
– Ừ! Cô gái trả lời.
Mấy con ngựa vẫn đứng bất động một cách hoàn hảo, và những bước chân của người đánh xe chìm dần và lan dần phía xa.
Cô gái xinh đẹp chờ một lát, sau đó cô chămchúngó xuống đốnghành lý có quấn giấy. Cô xoayđầulại để coi người đánh xe về chưa, vẫn chưa thấy tăm hơi hắn đâu; ánh mắt cô cụp xuống đống hành trang và có vẻ như cô đang tự hỏi là những thứ gì chất chứa trong ấy. Một lát sau cô nhấc món đồ đặt trong lòng lên, tháo cái bọc giấy lấy ra một chiếc gương sơi be bé để ngắm nghía dung mạo. Cô nhoẻn miệng cười. Đúng là một buổi sáng đẹp trời, và ánh mặt trời tỏa sáng trên màu đỏ rực rỡ của chiếc áo choàng cô mặc và pha một màu hồng dịu trên gương mặt tươi tắn lẫn mái tóc đen nhánh của cô.
Không cần phải săm soi trong gương làm chi nữa. Cô không thấy phải sửa lại chiếc nón hay vuốt lại mái tóc. Cô chỉ đơn giản ngắm nghía dung mạo mình như thể đó là một tuyệt tác củaTạo Hóa; những ý nghĩcủa cônhư thểđang lướt đitrong những bi kịchmànhân loại đã góp phần dựng nên – cô mỉm cười khi cô hình dung ra những trái tim bị thua thiệt và những trái tim chinh phục được tình yêu.
Đã có tiếng chân của người đánhxe trở lại.Côgói chiếc gương vào trong tấm giấy,vàđặttất cảtrởlại chỗ cũ.
Khi cỗ xe lăn bánh, Gabriel đi theo nó ra tới tận cánh cửa chắn, và anh nghe có tiếng cãi cọ giữa đoàn lữ khách với người gác cổng về việc phải trả thêm hai penny nữa.
– Cháu của bà chủ tôi ngồi ở trên đống đồ kia bảo là tôi trả như vậy đã đủ rồi và cô ấy sẽ không trả thêm đâu.
– Được thôi! Vậy thì cô ấy không thể qua khỏi cửa đâu.Người canh cổng vừa nói vừa khép cánh cửa lại.
Oak bước tới trước.
– Đây nè! Anh chìa hai pennyra chongườigáccổng. – Hãy để cô ấy đi đi!
Rồi anh ngước lên ngó cô. Người phụ nữ mặc áo choàng đỏ có mái tóc đen nghe thấy những lời anh nói, ngó xéo về phía anh rồi bảo người đánh xe tiếp tục đi.
– Quả là một cô gái đẹp! Người gác cổng nói vớiOak.
– Nhưng cô ấy có nhiều sai sót lắm! Gabriel nói và ngoảnh lại phía bờ ruộng, nơi lần đầu tiên anh thấy cô gái nọ – Và sai sót lớn nhất của cô là thói phù phiếm.
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment