
Sách Pháo Đài Số
Tác giả : Dan Brown
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Pháo Đài Số
Người ta thường nói, trước cái chết mọi việc đều trở nên sáng tỏ. Giờ đây, Ensei Tankado mới thấm nhuần nguyên lý tưởng chừng như đơn giản ấy. Hai tay siết chặt lồng ngực, ngã vật xuống đất trong đau đớn, Tankado chợt nhận ra hậu quả khủng khiếp từ những lầm lỗi của mình.
Một nhóm người xúm quanh anh ta, tìm cách giúp đỡ, song Tankado không cần nữa. Đã quá muộn mất rồi.
Lẩy bẩy, anh ta chìa bàn tay trái và giơ lên. “Hãy nhìn tay tôi đây, các vị. Những gương mặt xúm quanh nhìn anh ta chăm chú. Nhưng Tankado biết, họ chẳng hiểu gì cả.
Chiếc nhẫn vàng chạm khắc trên tay anh ta bỗng lóe lên phản chiếu dưới ánh mặt trời xứ Andalusia.
Với Ensei Tankado, đó là thứ ánh sáng cuối cùng anh ta nhìn thấy trên cõi đời này.
Chương 1
Hai người đang ở trong khách sạn mà họ hay lui tới ở vùng Smoky Mountains, David nhìn cô mỉm cười: “Em nghĩ thế nào, tình yêu của anh? Lấy anh nhé?”.
Nằm trên giường, ngước nhìn David, cô hiểu rằng anh chính là người mình cần trong cuộc đời này. Mãi mãi. Nhìn sâu vào đôi mắt t xanh thẫ, của anh, cô đột nhiên thấy đâu đó vọng lại một tiếng chuông chói tai. Tiếng chuông đột ngột cướp anh đi mất. Cô cố vươn tới, cố ôm lấy anh, song trong vòng tay chỉ là một khoảng không trống trải.
Tiếng chuông điện thoại réo vang kéo Susan ra khỏi giấc mơ.
Cô ngồi dậy, thở hổn hển, quờ quạng tìm chiếc điện thoại.
– A lô!
– Susan à, anh David đây. Anh có làm em thức giấc không?
Cô mỉm cười, nằm lăn xuống giường.
– Em vừa mơ thấy anh. Tới đây với em đi anh.
David bật cười.
– Còn quá sớm mà em.
– Ứ đâu! – Cô ầm ừ nũng nịu – Anh đến ngay đi. Chúng mình cùng vui một chút rồi lên đường.
David thở dài.
– Vì thế nên anh phải gọi cho em đấy. Chuyến đi của chúng mình phải hoãn lại thôi.
Susan bật dậy, cô tỉnh ngủ hẳn.
– Cái gì cơ?
– Anh xin lỗi. Anh phải đi ngay bây giờ. Sáng mai anh về. Rồi chúng ta sẽ lên đường từ sớm tinh mơ. Chúng mình vẫn có 2 ngày bên nhau mà.
– Nhưng em đặt chỗ trước rồi! – Susan nói, trong lòng hụt hẫng – Em đã đặt trước căn phòng quen thuộc của chúng mình ở khách sạn Stone Manor rồi.
– Anh biết, nhưng mà…
– Chúng mình đã định biến đêm nay thành một đêm đặc biệt – kỷ niệm sáu tháng chúng mình đính hôn, anh nhớ mà, phải không?
– Susan à. – Anh lại thở dài – Bây giờ anh thật sự không thể giải thích cho em hiểu được, họ đang chờ anh dưới xe. Khi nào lên máy bay anh sẽ gọi lại rồi giải thích mọi chuyện.
– Sao lại máy bay? – cô hoảng hốt. – Chuyện gì xảy ra thế? Tại sao trường đại học lại…?
– Không phải ở trường đâu. Anh sẽ gọi lại và giải thích sau. Anh phải đi ngay đây; họ đang gọi. Anh sẽ gọi lại ngay. Anh hứa mà.
– David! – cô hét lên – Sao lại…
Nhưng đã quá muộn. David đã cúp máy.
Susan Fletcher nằm thao thức nhiều giờ đồng hồ chờ anh gọi lại nhưng chẳng có cuộc gọi nào cho cô cả.
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài


Leave a Comment