
Sách Băng – Bernard Minier
Tác giả : Bernard Minier
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Băng – Bernard Minier
Giữa những dãy núi phủ băng trên cao nguyên nước Pháp, một trại tâm thần được lập ra để kiểm soát những tên phản xã hội bệnh hoạn nhất trời Âu, để theo dõi những tên hiếp dâm, tra tấn, giết người, thần kinh và nguy hiểm, những kẻ bị cả nhân loại căm phẫn, sợ hãi, khinh bỉ, xa lánh như quỷ sa tăng.
Tất cả đều kích động, loạn trí. Và hình như bệnh cuồng có khả năng truyền nhiễm, thị trấn ngoài trại cũng bắt đầu tràn ngập chết chóc và sự điên rồ. Tuyết trắng là thế vẫn không phủ kín được máu đỏ.
Nạn nhân số 1: Chặt đầu, lột da, treo lên độ cao 2000 mét.
Nạn nhân số 2: Chặt ngón tay, trần truồng, lủng lẳng dưới gầm cầu.
Nạn nhân số 3: Đi cáp treo và bị hành hình, không thể chạy trốn.
…
Ở mỗi hiện trường, lại phát hiện thấy ADN của một tên tâm thần mà đúng ra giờ ấy đang phải nghe nhạc giao hưởng trong trại.
Không biết tại sao, nhưng cái ác đã tìm được cách sổ lồng thoát cũi.
Một trò chơi quái đản đang diễn ra…
Rừ rừ rừ… tạch tạch tạch… rừ rừ rừ… tạch tạch tạch…
Tiếng lách cách đều đều của dây cáp và tiếng bánh xe kêu lên lọc xọc
mỗi lần cabin chạy qua các trụ cáp. Tiếng kêu than không ngừng của
gió, nghe ai oán não nề như con trẻ khóc hờn. Cuối cùng là giọng những
người đi cabin hét lên để trò chuyện trong không gian ầm ĩ. Họ có năm
người, tính cả Huysmans.
Rừ rừ rừ… tạch tạch tạch… rừ rừ rừ… tạch tạch tạch…
“Mẹ kiếp! Tôi không muốn lên đó trong thời tiết này,” một người
trong số họ cất tiếng.
Huysmans im lặng nhìn xuyên qua đám tuyết bị những cơn gió thổi
xoáy tít quanh cabin, chờ đợi hồ nước xuất hiện. Cáp treo có vẻ chùng
một cách bất thường, kéo thành đường vòng cung kép võng xuống phía
dưới.
Mây trắng rẽ ra. Mặt hồ xuất hiện. Thấp thoáng. Trong khoảnh khắc,
trông nó như một vũng nước bên dưới bầu trời. Đúng hơn là một vệt
nước chảy ra từ giữa các đỉnh núi và những dải mây bị chính mấy đỉnh
núi ấy xé toạc ra.
“Thời tiết thì liên quan quái gì?” Một người khác nói. “Đằng nào
chúng ta cũng sẽ mất một tuần kẹt dưới chân núi chết tiệt ấy.”
Nhà máy thủy điện tại Arruns gồm một chuỗi các gian ngầm và
đường hầm sâu đến 70 mét trong lòng núi, được xây dựng ở độ cao 2.000 mét so với mực nước biển. Đường hầm dài nhất lên tới 11
kilomet, dẫn nước từ hồ bên trên vào các ống áp lực đường kính 1m50
chạy sâu xuống núi, đổ vào tua bin máy phát điện đặt dưới thung lũng.
Chỉ có một cách để đến nhà máy ngầm này, đó là chui qua một giếng
đứng có cửa ra vào sát đỉnh núi, xuống bằng thang máy rồi ngồi xe kéo
hai chỗ chạy dọc theo dường hầm chính trong khi các cửa xả nước đã
đóng. 8 kilomet đường hầm cho một chuyến hành trình kéo dài ít nhất
một tiếng, xuyên vào tâm bóng tối.
Còn một cách khác để tới Arruns, là dùng trực thăng, nhưng chỉ
trong trường hợp khẩn cấp. Một sân bay nhỏ được xây dựng gần hồ
nước phía trên, có thể cất hạ cánh trong điều kiện thời tiết tốt.
“Moachim nói đúng,” người lớn tuổi nhất trong số họ đáp. “Thời tiết thế này thì trực thăng cũng không thể hạ cánh được.”
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài


Leave a Comment