Sách Điểm Dối Lừa
Tác giả : Dan Brown
Tải sách miễn phí
Nội dung sách Điểm Dối Lừa của Dan Brown
Ở vùng đất bị quên lãng này, cái chết có thể xảy đến dƣới vô vàn hình dạng khác nhau. Sau
bao năm d{y dạn với vùng đất hùng vĩ v{ hoang d~ n{y, nh{ địa chất học Charles Brophy
không hề ngờ rằng số phận của ông sắp chấm dứt một cách tàn bạo và nghiệt ng~ đến thế.
Đang kéo chiếc xe trƣợt chất đầy dụng cụ đo đạc qua vùng lãnh nguyên, bốn con chó Husky
của ông bỗng chạy chậm lại và ngầng lên nhìn trời.
– Cái gì thế hả cƣng? – Brophy xuống khỏi xe. Trên nền trời giông bão mây vần vũ
bỗng hiện ra một chiếc trực thăng vận tải. Nó hạ độ cao rồi hạ cánh xuống mỏm băng trƣớc
mặt một cách chính xác và khéo léo. Thật kỳ lạ, ông thầm nghĩ. Chƣa bao giờ có máy bay
trực thăng ở vùng đất xa xôi này. Chiếc máy bay hạ cánh xuống cách ông khoảng 50 mét,
làm bụi tuyết bắn lên tung toé. Lũ chó khụt khịt ngửi hít, tỏ ra lo lắng.
Cánh cửa máy bay mở ra, hai tên lính bƣớc xuống. Chúng mặc quan áo bảo hộ màu
trắng kín mít từ đầu đến ch}n, vai kho|c súng trƣờng, và vội vã tiến về phía ông.
– Có phải tiến sĩ Brophy đấy không ạ? – Một tên gọi to.
Nh{ địa chất học bối rối: – Làm sao các anh biết tên tôi? Các anh là ai?
– Ông hãy lấy máy phát sóng vô tuyến ra.
– Chúng tôi nhờ ông phát bản tin cấp cứu này ngay. Hãy hạ tần số xuống một trăm kilô
herzt.
Một trăm kilô herzt? Brophy c{ng không hiểu thế nào. Tần số thấp nhƣ thế thì ai bắt đƣợc
cơ chứ?
– Có tai nạn hay sao?
Tên lính thứ hai giƣơng súng lên chĩa thẳng v{o đ}u Brophy…
1
– Không có thời gian để giải thích. L{m mau! Run run, Brophy điều chỉnh tần số phát sóng.
Tên lính thứ nhất đƣa cho ông một mảnh giấy nhỏ có mấy dòng chữ đƣợc đ|nh m|y từ
trƣớc.
– H~y ph|t đi thông điệp này. Ngay lập tức!
Brophy nhìn mảnh giấy.
– Tôi không hiểu. Thông tin n{y có chính x|c đ}u? Tỏi đ}u có bị… Tên lính kia thúc mũi súng
v{o th|i dƣơng ông. Brophy ph|t đi thông điệp cấp cứu kỳ lạ ấy, giọng run run.
– Đƣợc rồi. – Tên lính thứ nhất nói. – Bây giờ thì cả ông v{ lũ chó lên hết trên máy bay.
Bị chĩa súng v{o lƣng, Brophy phải ép lũ chó đang tỏ ra hết sức miễn cƣỡng lên trên máy
bay. Họ vừa lên xong thì chiếc trực thăng lập tức cất cánh rồi bay về hƣớng tây.
– Các anh là ai? – Brophy chất vấn, ngƣời ông giờ đ~ đầm đìa mồ hôi. – Và thông điệp kỳ lạ
kia nghĩa l{ sao?
Không g~ n{o hé môi. M|y bay tăng độ cao, và gió thốc vào từ cánh cửa khoang
không đóng. Vẫn bị buộc vào chiếc xe kéo, bốn con chó của ông lúc này bắt đầu rên lên ƣ ử.
– Ít ra thì h~y đóng cửa lại. – Brophy yêu cầu. – Các anh không thấy l{ lũ chó của tôi đang sợ
hay sao?
Vẫn không một lời đ|p. Khi lên đến độ cao hơn một ngàn mét, chiếc máy bay liệng qua mấy
khe nứt s}u ho|c dƣới mặt đất. Một tên lính bất thần đứng dậy. Không nói không rằng, hắn
ra sức lôi lũ chó vẫn bị buộc vào xe kéo ra phía cửa. Brophy sợ hãi nhìn những con chó vùng
vẫy vô vọng. Sau thoáng chốc, cả chiếc xe kéo lẫn lũ chó đều biến mất. Brophy đứng phắt
dậy, miệng la lối. Đó cũng l{ lúc hai g~ kia xông v{o túm lấy ông. Chúng lôi ông ra cửa
khoang máy bay. Mụ đi vì sợ h~i, Brophy đấm túi bụi, cố gạt những cánh tay lực lƣỡng đang
đẩy ông ra ngoài. Vô ích. Vài tích tắc sau, ông cũng bị đẩy nốt xuống vực.
Chƣơng 1
Nhà hàng Toulos, nằm ngay dƣới ch}n đồi Capitol, với thực đơn đặc biệt gồm những món
ăn đầy hàm ý chính trị nhƣ thịt bê non và ngựa non, là một địa điểm mà giới chính khách
cấp cao thƣờng tới dùng bữa s|ng. S|ng nay, Toulos đầy chặt thực khách
– tiếng cốc chén bằng bạc chạm vào nhau, tiếng máy pha cà phê, và tiếng mọi ngƣời nói
chuyện điện thoại di động hoà vào nhau thành một hợp âm hỗn loạn.
Ngƣời phục vụ đang lén lút nhấp một ngụm rƣợu Mary khát máu, thì một thiếu phụ
bƣớc vào. Anh ta quay ra, mỉm một nụ cƣời rất chuyên nghiệp:
2
– Xin chào – Anh nói, – Tôi giúp gì đƣợc quý khách ạ?
Ngƣời phụ nữ này có vẻ ngoài khá hấp dẫn, trạc ba lăm, mặc chiếc quần flanen màu xám có
l{ li, đi gi{y đế bằng, áo khoác màu ngà hiệu Laura Ashley. Lƣng cô vƣơn thẳng, cằm hơi hất
lên toát lên vẻ mạnh mẽ chứ không hợm hĩnh. M|i tóc m{u n}u đƣợc uốn theo mốt mới
nhất ở Washington – kiểu “thiếu phụ buông neo bồng bềnh ôm lấy bờ vai” vừa đủ d{i để tôn
vẻ nữ tính, nhƣng cũng vừa đủ độ ngắn để khẳng định rằng bộ óc nằm bên trong m|i đầu ấy
không hề kém cỏi.
– Hơi muộn mất rồi. – Thiếu phụ nói. – Tôi có hẹn ăn s|ng với Thƣợng nghị sĩ Sexton.
Anh bồi b{n hơi giật mình. “Thƣợng nghị sĩ Sedgewick Sexton”. Ông l{ kh|ch quen của nhà
hàng, và là một trong những chính khách tên tuổi nhất trên to{n nƣớc Mỹ.
Tuần trƣớc, sau khi đ|nh bại tất cả 12 ứng cử viên trong kỳ đại hội Ngày thứ ba đặc biệt,
ông đ~ chắc chắn trở thành ứng cử viên Tổng thống của đảng. Nhiều ngƣời tin rằng mùa thu
tới ông hoàn toàn có khả năng đoạt đƣợc vị trí chủ nhân Nhà Trắng từ
tay ngài Tổng thống đƣờng nhiệm đ~ g}y nhiều tai tiếng. Gần đ}y, ảnh ông đ~ xuất hiện trên
rất nhiều mặt báo, và các khẩu hiệu tranh cử của ông cũng đƣợc dán khắp nơi: “Chặn đứng
thâm hụt, khởi đầu tái thiết”.
– Thƣợng nghị sĩ đang ở trong phòng d{nh riêng. Ngƣời phục vụ nói. – V{ cô l{…
– Rachel Sexton, con gái ông ấy.
Mình đúng l{ đồ bờm. Anh ta nghĩ. Cô g|i trông rất giống bố. Cô có đôi mắt sắc sảo và phong
c|ch đầy học thức – một dáng vẻ vô cùng thanh cao. Rõ r{ng cô g|i đ~ thừa hƣởng khuôn
mặt ƣa nhìn của cha mình, nhƣng cô còn có th|i độ khiêm tốn và vẻ
duyên dáng, những c|i đó thì Thƣợng nghị sĩ không có.
– Rất hânh hạnh đƣợc gặp cô, thƣa cô Sexton.
Dẫn cô g|i đi ngang qua phòng ăn lớn, ngƣời phục vụ đƣợc chứng kiến cả một hàng ánh
mắt nhìn theo Rachel, một số ngƣời thì dè dặt, một số thì không. Rất ít phụ nữ đến ăn s|ng
ở Toulos, và những ngƣời đẹp đến nhƣờng này thì lại càng ít.
– Trông xinh đấy! – Một ngƣời thì thào – Sexton mới lấy vợ đấy à?
– Đồ bờm, con g|i ông ta đấy! – Một ngƣời kh|c đ|p lời.
Ngƣời kia cƣời khùng khục.
– Tôi hiểu Sexton, thế nào ông ta chả lên giƣờng với con bé.
Khi Rachel đến b{n cha cô đang ngồi, ông đang lớn tiếng nói chuyện trên điện thoại với ai
đó về một thành công mới của mình.
3
Ông ta ngƣớc lên nhìn con gái vừa đủ l}u để chỉ ngón tay vào chiếc đồng hồ đeo tay Cartier,
ra ý cô đ~ đến muộn.
– Con cũng nhớ bố đấy, bố ạ. – Rachel nghĩ.
Tên riêng của cha cô l{ Thomas, dù ông đ~ từ lâu tự thêm cho mình một c|i tên đệm dài
dòng. Rachel ngờ rằng ông chọn c|i tên đó vì muốn tạo ra hiệu ứng điệp âm.
Thƣợng nghị sĩ Sedgewick Sexton. Ông có m|i tóc m{u bạch kim, còn miệng lƣỡi
chính trị gia linh hoạt của ông thì luôn song hành với vẻ ngoài của một ông b|c sĩ tử tế
trong các bộ phim mì ăn liền, một vẻ bề ngoài rất thích hợp với tài gây ấn tƣợng của ông
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment