Tải sách Tội Tình Vì Yêu PDF/Ebook/Epub/Mobi
Tác giả : Liane Moriarty
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Tội Tình Vì Yêu
Tội Tình Vì Yêu là câu chuyện về Cecilia tội nghiệp với lá thư định mệnh. Tội Tình Vì Yêu – tiểu thuyết tâm lý xã hội của Liane Moriarty, là một hành trình cảm xúc, dẫn dắt người ta đi từ dằn vặt này tới giày vò khác, đầy khổ đau, tuyệt vọng xen những phút giây lặng lẽ, an nhiên; như mặt biển hiền hòa trước cơn cuồng phong, bão tố. Một bí mật nên được chôn vùi mãi mãi đã bị mở ra. Và quả báo xuất hiện, trò đùa số phận bắt đầu…
Trích đoạn
Thôi đi. Đừng có nghĩ tới chuyện giường chiếu chứ!
John-Paul ngốc nghếch. Anh ấy nên biết rằng nếu anh ấy chết, có thể trong cơn bộc phát, cô sẽ quẳng toàn bộ đống hộp giày đó đi mà chẳng buồn xem chúng chứa những gì. Nếu anh muốn cô tìm thấy bức thư thì thật điên rồ khi lại nhét nó vào cái hộp đựng giày vớ vẩn.
Tại sao không đặt vào chỗ giấy tờ có bản sao di chúc, bảo hiểm cùng những thứ tương tư?
Dù sao thì John-Paul thuộc số những người thông minh nhất mà cô biết, ngoại trừ phương diện logic trong đời sống.
“Chị thực sự chẳng hiểu nổi tại sao bọn đàn ông lại thống trị thế giới,” mới sáng nay thôi cô còn than vãn với Bridget sau khi kể cho cô em gái nghe lý do John-Paul làm mất chìa khóa chiếc xe thuê ở Chicago. Cecilia muốn nổi điên khi nhận được tin nhắn của chồng. Nhưng cô chẳng thể làm gì cả! Chồng cô chỉ cần cô giữ bình tĩnh mà thôi!
Những việc tương tự vẫn thường xảy đến với John-Paul. Anh cứ đánh mất đồ liên tục. Có dạo ra nước ngoài, anh ấy bỏ quên laptop trên xe taxi. Ví tiền, điện thoại, chìa khóa, cả nhẫn cưới nữa cứ thế rời bỏ anh ấy mà đi.
“Bọn họ rất giỏi xây dựng,” em gái cô đã đáp thế. “Xây cầu làm đường. Ý em là, liệu chị có dựng nổi một túp lều không? Loại lều căn bản trát bùn ấy?”
“Chị tự dựng lều được,” Cecilia đáp.
“Có lẽ chị làm được thật,” Bridget lầm bầm như thừa nhận thất bại. “Dù sao thì đàn ông cũng đâu có thống trị toàn bộ thế giới. Nước ta có nữ thủ tướng mà. Chị cũng đang làm chủ thế giới của chính mình. Chị làm chủ gia đình Fitzpatrick. Chị đứng đầu hội phụ huynh ở trường St Angela’s. Chị tự chủ ở Tupperware.”
Cecilia là Chủ tịch hội cha mẹ học sinh ở trường tiểu học St Angela’s. Cô là nhà tư vấn xếp thứ mười một của Tupperware trên toàn nước Úc. Thật lạ là em gái cô coi cả hai chức danh này đều tức cười và vô nghĩa.
“Chị đâu có làm chủ gia đình Fitzpatrick,” Cecilia phản đối.
“Ừ, thì không,” Bridget cười lớn.
Thực ra nếu Cecilia chết, gia đình Fitzpatrick sẽ chỉ, ừm, thật không chịu nổi khi ngồi nghĩ xem chuyện gì sẽ xảy ra. John-Paul sẽ cần đến không chỉ một lá thư của cô. Anh ấy sẽ cần cẩm nang gia đình toàn tập, kể cả sơ đồ sàn nhà với vị trí chỗ giặt cùng tủ đựng đồ may từ vải lanh.
Điện thoại đổ chuông. Cô vồ lấy ống nghe.
“Để anh đoán nhé. Các con gái của chúng mình đang xem mấy người béo, phải không?” John-Paul lên tiếng. Lúc nào cô cũng yêu giọng nói của anh qua điện thoại: trầm, ấm và dễ chịu. Có thể chồng cô kém năng lực, hay làm mất đồ, chậm chạp, nhưng anh ấy luôn quan tâm tới vợ con theo cách riêng, đầy trách nhiệm, kiểu tôi là đàn ông, đây là việc tôi cần làm. Bridget nói đúng, Cecilia làm chủ thế giới của chính cô, nhưng cô vẫn biết rằng nếu có bất cứ chuyện gì tồi tệ xảy ra – một gã cầm súng điên khùng, một trận lũ, một trận hỏa hoạn – thì John-Paul sẽ là người duy nhất tới cứu mấy mẹ con. Anh ấy sẽ lao ra chắn làn đạn, làm bè gỗ chờ cả nhà an toàn vượt qua địa ngục dữ dội, rồi khi xong xuôi, anh ấy lại trao quyền kiểm soát cho Cecilia, vỗ vỗ túi mình rồi nói, “Có ai thấy ví của bố đâu không?”
Sau khi chứng kiến cảnh người nhện nhí chết, việc đầu tiên cô làm là gọi cho John-Paul, mấy ngón tay cô run lẩy bẩy trong khi nhấn phím.
“Em tìm được lá thư này,” Cecilia nói. Cô miết đầu ngón tay lên dòng chữ anh viết ờ mặt trước phong bì. Vừa mới nghe thấy giọng chồng, gần như ngay lập tức, cô biết mình sẽ đề cập đến chuyện đó. Bọn họ lấy nhau được mười lăm năm nay rồi. Chưa bao giờ giấu nhau điều gì.
“Thư nào?”
“Thư của anh viết,” Cecilia nói. Cô cố giữ giọng bông đùa nhẹ nhàng để không khí được tự nhiên, để dù trong thư viết gì đi nữa, mọi thứ vẫn bình thường và nguyên vẹn như bây giờ. “Gửi cho em, chỉ được mở khi anh đã chết.” Thật khó nói ra mấy từ “khi anh đã chết” với chồng mà không lạc giọng.
Đầu bên kia im lặng. Trong thoáng chốc cô cứ ngỡ đã cúp máy, có điều cô nghe thấy tiếng xì xào nho nhỏ vọng lại. Hình như anh gọi về từ một nhà hàng nào đó.
Dạ dày cô thắt lại.
“John-Paul?”
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment