
Sách Tiền Chuộc Mạng
Tác giả : Danielle Steel
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Tiền Chuộc Mạng
Ted Lee thích làm vào ca đêm. Ông đã làm việc như thế lâu rỗi, nên bây giờ làm ca đêm thích hợp với ông. Đó là thói quen cũ dễ chịu, thoải mái. Ông làm thanh tra cảnh sát tại phòng Điều tra tổng họp thuộc Lực lượng cảnh sát San Francisco, làm việc từ bốn giờ chiều cho đến mười hai giờ đêm. Ông giải quyết các vụ trộm cướp, hành hung, những hành vi tội phạm xảy ra hằng ngày như cơm bữa, những vụ hiếp dâm đến bán dâm, đâm chém đến giết người. Mới đầu ông làm việc trong phòng chuyên trách về tội giết người hai năm và ông ghét công việc này. Công việc quá khốc liệt đối với ông, nhân viên làm nghề này luôn luôn có vẻ kỳ lạ đối với ông.
Họ ngồi một chỗ hàng giờ nhìn vào những bức ảnh chụp các nạn nhân bị sát hại. Toàn bộ quan điểm về cuộc đời của họ bị méo mó vì căm thù trước những hình ảnh họ thấy. Công việc của Ted thì nhàm chán hơn, nhưng ông thấy lý thú hơn nhiều. Mỗi ngày mỗi khác. Ông thích công việc giải quyết chuyện rắc rối có liên quan giữa tội phạm với nạn nhân, ông đã làm việc trong lực lượng cảnh sát hai mươi chín năm, từ khi mới mười tám tuổi. Làm công việc thanh tra này gần hai mươi năm, ông rất giỏi trong công việc. Ông đã làm việc trong phòng điều tra tội lừa đảo thẻ tín dụng một thời gian, nhưng công việc này quá chán. Công việc trong phòng điều tra tổng hợp là ông thích nhất, cũng như ông thích làm ca đêm vậy.
Ông đã sinh ra và lớn lên giữa lòng Phố Tàu. Bố mẹ ông đến từ Bắc Kinh trước khi ông chào đời và cả bà ngoại bà nội của ông cũng đi theo họ đến đây. Gia đình ông gắn bó với những truyền thống cũ. Bố ông làm việc trong nhà hàng ăn uống suốt đời, mẹ ông làm nghề may vá. Cả hai em trai của ông đều gia nhập lực lượng cảnh sát giống như ông ngay từ khi học xong trung học. Một người làm cảnh sát khu vực ở Tenderloin và không muốn gì hơn thế nữa, còn người kia làm cảnh sát cưỡi ngựa. Ông có cấp bậc cao hơn hai người, nên họ thường trêu ông về việc này. Làm thanh tra cảnh sát là chuyện phi thường đối với ông.
Vợ Ted là người Mỹ gốc Hoa thế hệ thứ hai. Gia đình bà gốc ở Hồng Kông, có cửa hàng ăn uống nơi bố ông làm việc trước khi về hưu, vì thế Ted mới gặp nàng. Họ yêu nhau năm mười bốn tuổi và ông không hề hẹn hò bồ bịch với người phụ nữ nào khác. Ông không biết tại sao như thế. Ông không yêu bà say đắm, nhiều năm như thế, nhưng ông cảm thấy yên ổn dễ chịu với bà. Bây giờ họ là bạn bè thân thiết hơn là những người tình. Bà là người tốt. Shirley Lee làm nữ điều dưỡng trong phòng chăm sóc đặc biệt tại Bệnh viện đa khoa San Francisco, bà chứng kiến nhiều nạn nhân của hành động bạo lực hơn cả ông nữa.
Người nào cũng gặp người đồng sự của mình nhiều hơn họ gặp nhau. Họ đã quen với cảnh này. Ông chơi gôn vào ngày nghỉ, đưa mẹ đi mua tạp phẩm, hay đưa bà đi làm việc gì bà cần. Shirley thích đi đánh bài hay đi mua hàng với bạn gái, hay đi làm tóc. Họ hiếm khi có cùng ngày nghỉ và họ không quan tâm đến việc này. Bây giờ con cái họ lớn hết rồi, họ có ít bổn phận với nhau. Họ có cuộc sống riêng tư mặc dù không có ý định làm thế và họ đã lấy nhau từ khi họ mới mười chín tuổi, hai mươi tám năm chung sống.
Người con trai của họ tốt nghiệp đại học vào năm ngoái, đã chuyển đến New York. Hai cậu con trai khác còn học đại học, một người học ở San Diego thuộc hệ thống Đại học California và người kia học ở UCLA. Ba cậu con trai của họ không ai muốn vào lực lượng cảnh sát, nhưng Ted không trách họ. Ông chọn nghề cảnh sát và mặc dù Sở Cảnh sát rất tốt với ông, nhưng ông muốn các con tiến xa hơn mình. Khi về hưu, ông sẽ có lương hưu một trăm phần trăm. Ông không nghĩ đến chuyện về hưu, mặc dù sang năm là ông đủ ba mươi năm trong nghề và có nhiều bạn bè đã về hưu từ lâu. Ông không biết phải làm gì khi về hưu.
Với tuổi bốn mươi bảy ông không muốn tìm nghề thứ hai. Ông vẫn thích nghề đầu tiên của mình. Ông thích công việc ông đang làm và thích những người đã làm với ông, Ted đã gặp nhiều người đến rồi đi trong nhiều năm qua, một số về hưu, một số thôi việc, một số bị giết, một số bị thương. Ông đã làm việc với người đang là đồng sự với mình từ mười năm nay và trước đó vài năm, người ta đã ghép một người đàn bà vào làm việc với ông. Bà ta làm với ông bốn năm, rồi chuyển đi Chicago với chồng, tham gia lực lượng cảnh sát ở đấy. Năm nào ông cũng nhận được thiệp Giáng sinh của bà và mặc dù mới đầu còn dè dặt, ông rất thích làm việc với bà.
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài


Leave a Comment