Sách Thập Nhị Binh Thư
Tác giả : Lưu Sơn Minh
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Thập Nhị Binh Thư
Trong số 12 bộ binh thư được chúng tôi tập hợp và giới thiệu có 9 bộ của Trung Hoa , 3 bộ của Việt Nam . Lí do có sự lựa chọn đó rất đơn giản : Binh pháp Trung Hoa cổ vốn nổi tiếng là những bộ binh pháp được đúc kết rất chặt chẽ và nâng thành Lí thuyết chiến tranh . Các bậc anh hung dân tộc của Việt Nam đều nắm rất vững binh pháp Trung Hoa mới có thể đánh thắng được những đạo quân phương Bắc hùng mạnh với những viên tướng lâu thông binh pháp. Nhưng không chỉ tiếp thu , người Đại Việt suốt bao nhiêu năm đã sáng tạo nên một Lí luận riêng , một nghệ thuật chiến tranh riêng , chỉ có những dân tộc nhỏ nhưng quật cường mới có. Chỉ trên đất Việt này ta mới hiểu thế nào là : “Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn , Lấy chí nhân để thay cường bạo” (Nguyễn Trãi). Chúng tôi sưu tập và giới thiệu cả những tinh hoa binh pháp Trung Hoa và Việt Nam để độc giả của một dân tộc nhỏ bé đã chiến đâu và chiến thắng trước những Lí thuyết chiến tranh tưởng như không thể nào sai nổi.
Lí luận và nghệ thuật quân sự tới nay chắc chắn đã khác đi nhiều. Không ít những gì được ghi trong binh pháp chỉ còn mang ý nghĩa lịch sử như một dữ liệu về quá khứ. Nhưng vẫn còn một loại những chân lí của binh pháp cổ mà tới nay còn nguyên giá trị. Có những câu rút ra từ binh pháp đã dần dần đi vào ngôn ngữ thông thường : Tiên phát chế nhân, tiên hạ thủ vi cường. Tam thập lục kế, cẩu vi thượng sách, Phân khách vi chử…như một dạng “câu cửa miệng”. Có những điều mà các nhà cầm quân thuở xưa viết ra vẫn đúng cho đến giờ và còn đúng mãi đến đời sau này. Chẳng phải Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn vẫn thường nói về một đạo quân cha con, về sự “ vua tôi đồng long, an hem hòa mục, cả nước đấu sức” đó sao? Chẳng phải trong “ngũ sự” (5 điều) của việc binh thi Tôn tử xếp điều thứ nhất chính là đạo nghĩa đó sao? Chẳng phải Lộc Khê Hầu Đào Duy Từ gọi trong 8 điều cốt yếu của người làm tướng thì chí thành là chủ đó sao? Những điều ấy đáng được gọi là bất hủ.
Thời nay,binh pháp không chỉ còn mang một ý nghĩa thuần túy quân sự nữa. Binh pháp đã lặng lẽ hòa vào đời sống thành một nghệ thuật đối xử nhân thế, thành nghệ thuật sống , nghệ thuật của người lãnh đạo và của người thừa hành . Vì thế, sẽ rất không thừa , nếu không nói là rất bổ ích khi suy nghĩ và nghiên cứu lại những tinh hoa của binh pháp cổ đại. Như thế mới đáng gọi là “ phát huy vốn cổ” . Người làm tướng , làm lãnh đạo đọc binh pháp để hiểu them về phép trị quốc, trụ quân thuở trước,hiểu thêm về “ đạo làm tướng” . Người thừa hành đọc để hiểu về bổn phận trách nhiệm cũng như cách tự rèn luyện và phấn đấu vươn lên . Thế mới không phụ tâm huyết của người xưa…
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment