Sách Người Đàn Bà Hoang Dã
Tác giả : Agatha Christie
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Người Đàn Bà Hoang Dã – Agatha Christie
Về tới tiền sảnh nhà mình, Tommy Beresford cởi chiếc áo ấm khoác ngoài ra. Anh dành một ít thời gian để treo chiếc áo lên với một hứng cảm chăm chút. Mọi động tác của anh tỏ ra cẩn thận. Chiếc mũ được anh treo lên cái mắc áo đặt bên cạnh.
Tommy ưỡn ngực làm bộ làm tịch, phô một nụ cười chinh phục và bước vào phòng khách. Ở đây, Tuppence Beresford – vợ anh – đang hối hả đan một chiếc mũ trùm đầu chỉ để hở đôi mắt bằng một hàng len.
Lúc này đang là mùa xuân năm 1940.
Beresford nhìn lướt qua chồng một tí rồi lại vùi đầu vào tác phẩm của mình với nhịp điệu rất hăng hái.
– Có tin gì mới trong các báo buổi chiều không anh ? – Chị không dừng tay đan hỏi.
– Can đảm lên, Đòn Sấm Sét, tự xác định rõ cả rồi ! – Tommy trả lời, giọng không lấy gì làm phấn khởi – Tình hình ở nước Pháp vẫn không có gì là sáng sủa cả.
– Cứ thế này thì chẳng bao lâu nữa thế giới sẽ suy sụp mất thôi – Tuppence đồng ý.
Cả hai người đều im lặng cho đến khi Tommy quyết định nói trước:
– Thế nào, em không đặt các câu hỏi cho anh à ? Thật là vô ích khi phô ra từng ấy sự tế nhị, em biết không !
– Em biết – Tuppence thừa nhận – Có những người cố tỏ ra tế nhị khiến cho người khác phát bực. Nhưng nếu em đặt các câu hỏi cho anh thì điều đó có nghĩa là đang làm cho anh phát bực đấy thôi. Và, dù thế nào đi nữa thì em cũng chẳng cần phải dò hỏi anh làm gì. Anh đang mang câu trả lời trên người anh mà.
– Anh chẳng bao giờ tin rằng mình lại có bộ dạng lố lăng giống như Guillaume.
– Không phải thế, anh thân yêu. Nhưng tối nay anh lại mang một nụ cười kiểu “chúng tôi sẽ chiến thắng’’, “chúng tôi là những người mạnh nhất” trong khi có lẽ chính các anh mới là những người đáng thương nhất. Em chưa bao giờ thấy anh như vậy đấy.
– Bi thảm đến thế kia à ? – Tommy nghiến răng kèn kẹt.
– Hơn thế nữa, anh còn chưa thể tưởng tượng được đâu ! Thôi nào, mau nói cho em nghe hết mọi chuyện đi. Vẫn chẳng có việc gì để làm phải không?
– Chẳng có việc gì hết. Họ chẳng cần gì ở anh cả. Anh cam đoan với em, Tuppence, chắc chắn đấy, mọi người đều cảm thấy một người đàn ông đã ở tuổi bốn mươi sáu thì chẳng có giá trị gì hơn một ông già bị bệnh lẩm cẩm hành hạ sớm. Quân đội, thuỷ quân, lực lượng không quân Hoàng gia, ban đối ngoại… họ chỉ có mỗi một điệp khúc: “Anh già quá mất rồi. Có thể họ sẽ cần đến sự phục vụ của anh nhưng phải để sau này mới biết được !”
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment