Sách Hoa Hồng Máu
Tác giả : David Baldacci
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Hoa Hồng Máu
Will Robie là một sát thủ bậc thầy, át chủ bài của CIA trong những vụ ám sát các nhân vật cấp cao trên thế giới để bảo toàn lợi ích của nước Mỹ. Một điệp viên sống trong bóng tối, trong cô độc. Không có ai có thể sánh tầm với tài năng của anh, không ai ngoại trừ Jessica Reel.
Nhưng rồi, đột ngột như một phát súng chí mạng, Reel trở mặt với CIA và ra tay hạ sát 2 thành viên của tổ chức. Để ngăn chặn Reel, tổ chức cử Robie đi, với nhiệm vụ là mang Reel về, bất kể sống hay chết. Lấy độc trị độc. Muốn hạ một sát thủ bậc thầy, phải viện đến một bậc thầy sát thủ.
Nhưng càng lần theo dấu Reel, Robie càng thấy đằng sau sự phản bội đó là vô số uẩn khúc. Những hồ sơ cá nhân bị chỉnh sửa, những manh mối bị lấp liếm, những điệp vụ không ai biết. Và nữa, tại hiện trường ám sát 2 nhân vật của tổ chức, Reel đều để lại những cánh hoa hồng trắng vấy máu. Cô muốn nói gì với anh? Những cánh hoa hồng đó có ý nghĩa gì?
Và sau tất cả, ai mới là kẻ phản bội?
CHƯƠNG 1
Cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng bởi cái chết sắp xảy đến, Doug Jacobs chỉnh lại tay nghe bộ đàm và tăng độ sáng màn hình máy tính. Giờ thì hình ảnh đã rõ mồn một, gần như thể hắn đang ở đó.
Nhưng tạ ơn Chúa vì hắn đã không có mặt ở nơi ấy.
Nơi ấy cách đây cả ngàn dặm, nhưng không ai có thể nhận ra nếu chỉ nhìn vào màn hình. Họ không đủ sức chi trả để hắn có mặt trực tiếp tại nơi ấy. Vả lại, còn nhiều người khác thích hợp với công việc đó hơn. Hắn sẽ sớm liên lạc với một trong số những người đó.
Jacobs liếc nhanh khắp bốn bức tường và chiếc cửa sổ duy nhất trong văn phòng ở Washington D.C đầy nắng của hắn. Đó là một toà nhà ít tầng bằng gạch trông rất đỗi bình thường tại khu phức hợp bao gồm cả những toà nhà lịch sử, hoặc xập xệ, hoặc đang được trùng tu. Nhưng một số yếu tố trong toà nhà của Jacobs lại không bình thường chút nào. Trong đó bao gồm cổng trước bằng thép kiên cố với hàng rào cao chót vót xung quanh khu đất. Lính gác có vũ trang đi tuần khắp các hành lang bên trong và camera giám sát bên ngoài. Nhưng nhìn từ ngoài vào không có dấu hiệu nào cho biết bên trong đang diễn ra chuyện gì.
Và có rất nhiều chuyện đang diễn ra bên trong, Jacobs nhấc cốc cà phê mới pha lên, hắn vừa bỏ ba gói đường vào. Phải tập trung cao độ để theo dõi màn hình. Đường và caffeine đem lại cho hắn sự tập trung đó. Nó thích hợp với cảm giác hưng phấn mà hắn sẽ có trong vài phút tới.
Hắn nói vào bộ đàm. “Alpha Một, hãy xác định vị trí,” hắn nói dứt khoát. Hắn chợt thấy mình giống như người điều khiển không vận đang cố giữ cho bầu trời bình yên.
Ở khía cạnh nào đó thì mình đúng là như vậy. Chỉ có điều mục tiêu của tổ chức là tạo ra cái chết trong mỗi chuyến đi.
Câu trả lời đến gần như lập tức. “Alpha Một đang cách mục tiêu bảy trăm mét về phía Tây. Trên tầng sáu, ở mặt hướng Đông của khu chung cư, cửa sổ thứ tư từ trái sang. Cậu có thể thấy họng khẩu súng trường của tôi nếu phóng to lên.”
Jacobs nhoài người về phía trước và di chuyển chuột, phóng to hình ảnh vệ tinh thời gian thực của cái thành phố xa xôi này – mái nhà cho nhiều kẻ thù của nước Mỹ. Hắn thấy mũi ống giảm thanh được gắn vào họng khẩu súng trường thấp thoáng bên rìa cửa sổ. Khẩu súng trường đó được chế tạo riêng, có thể giết người ở khoảng cách xa – miễn kẻ sử dụng là tay thiện xạ lành nghề và có con mắt tinh tường.
Kẻ đang sử dụng nó vào lúc này đích thực là người như vậy.
“Đã nghe rõ, Alpha Một. Sẵn sàng khai hoả rồi chứ?”
“Phải. Tất cả đã vào vị trí. Tâm ngắm tại mục tiêu. Giảm thanh sẵn sàng. Mặt trời lặn sau lưng tôi và chiếu thẳng vào mặt chúng. Không phản quang. Đã sẵn sàng.”
“Nghe rõ, Alpha Một.”
Jacobs xem đồng hồ. “Giờ địa phương là năm giờ chiều phải không?”
“Không hơn không kém. Thông tin cập nhật.”
Jacobs bật thông tin trên màn hình phụ. “Tất cả theo đúng kế hoạch. Mục tiêu sẽ xuất hiện trong năm phút nữa. Hắn sẽ bước ra từ chiếc limo bên lề đường. Hắn được lên lịch trả lời phỏng vấn trong vòng một phút trên vỉa hè, sau đó sẽ mất mười giây để đi vào toà nhà.”
“Thời gian mười giây đi vào toà nhà đã được xác nhận chứ?”
“Đã xác nhận,” Jacobs nói. “Nhưng một phút phỏng vấn có thể kéo dài hơn. Cô tuỳ cơ ứng biến.”
“Nghe rõ.”
Jacobs lại tập trung vào màn hình khoảng vài phút mới nhìn thấy mục tiêu. “Đoàn hộ tống đang đến gần.”
“Tôi thấy rồi. Tầm nhìn rõ. Không có chướng ngại vật.”
“Đám đông thế nào?”
“Tôi đã theo dõi giao thông ở đây suốt một tiếng. Bảo vệ đã chăng dây giới hạn. Họ đã vạch sẵn đường đi của đối tượng cho tôi, như sàn diễn sáng đèn.”
“Phải, tôi cũng thấy rồi.”
Jacobs khoái được dự phần vào những vụ thế này mà không thực sự phải ở trong vòng nguy hiểm. Hắn được trả công hậu hĩnh hơn nhiều so với kẻ ở đầu dây bên kia. Ở phương diện nào đó thì việc này thật không hợp lý chút nào.
Tình trạng của tay bắn tỉa không nằm trong tay cô ta, và nếu phát súng không thành công hay tín hiệu tẩu thoát đưa ra quá nhanh, cô ta sẽ đi đời. Còn ở đây, sự có mặt của hắn hoàn toàn được giấu kín, sẽ không ai biết hắn có liên quan. Tay súng không có tài liệu, không giấy uỷ nhiệm hay giấy tờ tuỳ thân nào có thể chứng minh đều ngược lại. Cô ta sẽ bị treo cổ chết. Và ở đất nước mà cuộc ám sát này đang diễn ra, đó sẽ là bản án của cô ta. Hoặc, có lẽ là chặt đầu. Trong khi Jacobs an toàn ngồi đây và kiếm bộn tiền hơn.
Nhưng hắn nghĩ, Thiếu gì những tay có thể bắn và chuồn êm. Mình mới là kẻ phải lo các cuộc chiến về địa chính trị với những tên ngu độn này. Tất cả đều nhờ vào sự chuẩn bị. Và mình đáng đồng tiền bát gạo.
Jacobs lại nói vào bộ đàm. “Đến đúng như dự đoán. Chiếc limo chuẩn bị dừng lại.”
“Nghe rõ.”
“Báo cáo cho tôi trước khi cô chuẩn bị bắn sáu mươi giây. Chúng ta sẽ giữ im lặng”
“Nghe rõ.”
Jacobs nắm chặt lấy con chuột của hắn, như thể nó là cò súng. Trong những cuộc tấn công bằng máy bay không người lái, hắn thực sự nắm chuột và ngắm mục tiêu biến mất trong quả cầu lửa. Nhà máy sản xuất phần cứng máy tính chắc hẳn chưa bao giờ hình dung được là thiết bị của họ lại được sử dụng vào mục đích đó.
……………….
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment