
Tải sách Lâu đài bay của pháp sư Howl
Tác giả : Diana Wynne Jones
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Lâu đài bay của pháp sư Howl
Mục lục
Giới thiệu
CHƯƠNG I: Sophie nói chuyện với những chiếc mũ
CHƯƠNG 2: Sophie bị buộc phải đi tìm vận may.
CHƯƠNG 3: Sophie bước vào lâu đài cùng một cuộc mặc cả
CHƯƠNG 4: Những chuyện lạ
CHƯƠNG 5: Những chuyện cọ rửa
CHƯƠNG 6: Howl dãi bày tình cảm bằng đám nhớt màu xanh lá cây
CHƯƠNG 7: Thằng bù nhìn ngăn Sophie rời khỏi lâu đài
CHƯƠNG 8: Sophie rời khỏi lâu đài theo nhiều hướng
CHƯƠNG 9: Michael mắc kẹt vì một lá bùa
CHƯƠNG 10: Calcifer hứa hẹn với Sophie một lời gợi ý
CHƯƠNG 11: Howl đi tới một xứ sở kỳ lạ để tìm một lá bùa
CHƯƠNG 12: Sophie trở thành bà mẹ già của Howl
CHƯƠNG 13: Sophie bôi xấu tên tuổi của Howl
CHƯƠNG 14: Pháp sư Hoàng gia bị cảm lạnh
CHƯƠNG 15: Howl cải trang đi dự đám tang
CHƯƠNG 16: Pháp thuật
CHƯƠNG 17: Lâu đài bay chuyển nhà
CHƯƠNG 18: Thằng bù nhìn và cô Angorian lại xuất hiện
CHƯƠNG 19: Sophie giãi bày tình cảm bằng thuốc diệt cỏ
CHƯƠNG 20: Sophie đối mặt thêm nhiều khó khăn khi rời lâu đài
CHƯƠNG 21: Giao kèo kết thúc dưới sự chứng kiến của nhiều người
CHƯƠNG I: Sophie nói chuyện với những chiếc mũ
Ở xứ sở Ingary, nơi những thứ như hài bảy lý và áo tàng hình thật sự tồn tại thì thật bất hạnh nếu bạn được sinh ra làm chị cả trong ba chị em. Ai cũng biết bạn sẽ là người đầu tiên nếm mùi thất bại và tệ nhất là khi cả ba chị em bạn bắt đầu đi tìm vận may.
Sophie Hatter là chị cả trong ba chị em gái. Thậm chí cô cũng không được là con gái một ông thợ mộc nghèo, nếu vậy thì cũng còn có vài cơ hội để cô thành công. Cha mẹ làm ăn khấm khá và là chủ một cửa hiệu bán mũ dành cho các quý bà trong thị trấn Chợ Chipping giàu có. Thực ra mẹ đẻ của Sophie qua đời khi cô mới lên hai còn em Lettie mới được một tuổi, và cha cô đã cưới cô bán hàng trẻ nhất trong cửa hiệu, một cô gái tóc vàng xinh đẹp tên là Fanny. Chẳng bao lâu Fanny sinh Martha, cô em gái thứ ba. Chuyện này có thể khiến Sophie và Lettie thành hai cô chị Lọ Lem, nhưng thực tế cả là cả ba chị em lớn lên đều rất xinh đẹp, mặc dù mọi người vẫn thường nói Lettie đẹp nhất. Fanny đối xử tốt với cả ba chị em, và không hề ưu ái Martha hơn tí nào.
Ông Hatter rất tự hào về ba cô con gái và gửi họ vào học trường tốt nhất của thị trấn. Sophie học hành chăm chỉ nhất. Cô đọc rất nhiều sách và sớm hiểu ra cơ hội để cô có được một tương lai thú vị ít ỏi đến nhường nào. Điều đó làm cô thất vọng nhưng cô vẫn luôn hạnh phúc khi chăm sóc các em và chuẩn bị cho Martha tìm kiếm vận may khi thời điểm đến. Fanny luôn bận rộn với công việc ở cửa hiệu nên Sophie là người chăm sóc hai em. Hai đứa này rất hay la hét và kéo tóc nhau. Lettie thì không đời nào chịu chấp nhận là người thứ hai, sau Sophie, bị định sẵn sẽ có ít cơ hội thành công.
– Như thế là không công bằng! – Lettie hét lên – Tại sao Martha sẽ sướng nhất chỉ vì nó là em út? Em sẽ lấy một hoàng tử, vậy đấy!
Martha sẽ luôn luôn vặc lại là cuối cùng nó sẽ vô cùng giàu có mà chẳng phải lấy bất cứ ai.
Lúc đó Sophie sẽ phải lôi hai đứa ra và vá lại quần áo cho chúng. Cô rất khéo tay kim chỉ. Dần dần, cô còn may được quần áo cho các em. Vào Lễ hội Mùa Xuân trước khi câu chuyện này thực sự bắt đầu, cô đã may cho Lettie bộ cánh màu hồng thẫm mà Fanny bảo là trông cứ như được mua trong cửa hiệu đắt tiền nhất ở Kingsbury.
Vào khoảng thời gian này, mọi người lại bắt đầu nói đến mụ Phù thuỷ xứ Waste. Người ta nói rằng mụ đã đe doạ mạng sống con gái Đức Vua và rằng Đức Vua đã ra lệnh cho Pháp sư riêng của mình, Pháp sư Sulliman, đi tới xứ Waste để giải quyết mụ. Và có vẻ không những Pháp sư Sulliman không giải quyết được mụ: ông ta còn để chính mình bị mụ giết.
Mấy tháng sau đó, khi một toà lâu đài đen thui cao ngất đột nhiên xuất hiện trên những ngọn đồi phía trên Chợ Chipping, phả từng cuộn khói đen kịt từ bốn toà tháp canh cao chót vót, tất cả mọi người đều tin là chắc mụ Phù thuỷ đã lại rời khỏi xứ Waste và sắp làm điều tệ hại với đất nước họ như năm mươi năm trước. Mọi người vô cùng sợ hãi. Không ai dám đi đâu một mình, nhất là vào ban đêm. Điều khiến cho mọi chuyện đáng sợ hơn là toà lâu đài không ở nguyên một chỗ.
Có lúc trông nó giống một vệt lửa hun cháy đen cao ngút trên cánh đồng hoang phía Tây Bắc, cũng có lúc nó lại nhô lên phía trên những tảng đá phía đông, và đôi khi nó còn chạy thẳng xuống chân đồi ngự giữa đám thạch nam ngay bên kia nông trại cuối cùng ở phía Bắc. Thỉnh thoảng bạn có thể thấy nó di chuyển thực sự, khói từ các tháp canh tuôn thành từng đụn xám xịt, bẩn thỉu. Suốt một thời gian dài mọi người đều nghĩ chẳng bao lâu nữa toà lâu đài đó sẽ đi thẳng xuống thung lũng, và quan Đốc lý đã nói đến chuyện cầu cứu Đức Vua.
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài


Leave a Comment