Tải sách Đời Tỷ Phú PDF/Ebook/Epub/Mobi
Tác giả : Pierre Rey
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Đời Tỷ Phú
Cuốn sách cung cấp một lượng thông tin phong phú về những thủ đoạn làm giàu, cạnh tranh tàn nhẫn, lừa gạt, lật lọng giữa bọn tư sản tỷ phú cho dù đấy là anh chị em ruột, là chàng rể và mẹ vợ.v.v… Bạn đọc sẽ ngạc nhiên và căm phẫn trước vô số lối ăn chơi hoang phí, ngông cuồng, thác loạn, bên cạnh sự bủn xỉn, keo kiệt đến mức bệnh hoạn giữa những con người đó. Không chỉ có vậy, cuốn sách còn phơi bày rất nhiều góc cạnh, ngóc ngách của các mối quan hệ cha mẹ, con cái, chồng vợ, anh chị em, yêu đương, đối thủ, chủ tớ… trong giới tư bản tỷ phú, triệu phú với những mặt đồng nhất mà đối nghịch, lịch sự mà thô bạo, trật tự mà hỗn loạn, nề nếp mà điên đảo v.v
Trích đoạn:
Mỗi năm một lần, Charles Beckintosh, người già nhất họ, người được những kẻ thù của ông đặt cho cái tên “Tôm Hùm”, vì nước da đỏ như vỏ tôm luộc, kêu gọi tập hợp tất cả những người trong họ Beckintosh ở rải rác trong khắp các bang nước Mỹ. Cứ ngày ấy, ngày 17 Tháng Giêng, ngày khai sinh ra Ngân Hàng Mẹ – Ngân hàng Save Beckintosh Trust – người ta hội họp ở trang trại của ông Charles, giữa Boston và Cape Cod ba trăm hectares đầy gỗ hiếm, những giống hoa được tuyển chọn và các loài cây quý. Cuộc gặp gỡ rất nhanh chóng trở thành cuộc họp những “cổ phần viên”, hơn là một cuộc hội họp gia đình. Mỗi người tổng kết tài sản của mình, nói lên những dự định mở mang bành trướng của mình, sự sụp đổ của những đối thủ của mình. Theo truyền thống, con “Tôm Hùm” già tặng mỗi người đàn ông một cái cravate, mỗi phụ nữ một khăn quàng, và cho mỗi đứa trẻ dưới mười lăm tuổi hai cổ phần – lấy ngay trong chính nhà băng. Sau đó, những chiếc xe hơi dùng để phô diễn sẽ đưa những vị khách triệu phú về từng nơi nghỉ riêng. Trước lúc đó, họ đã chiêm ngưỡng dáng đi duyên dáng và hơi “ngoại cảnh” của Janet Beckintosh, người nữ kỵ sĩ lão luyện đã thấm nhuần “tác phong dòng Beckintosh” đến mức được coi là mẫu mực và đáng làm gương cho toàn họ, tuy rằng bà ta không phải là chính tông Beckintosh.
Còn ông bố của Peggy, ông Christopher Nash Belmont, thì ông ta là một anh cuồng, nhưng là một anh cuồng đáng trọng nhất, đẹp trai nhất, dễ quyến rũ nhất mà người ta được biết, trong ký ức người Mỹ. Đẹp như một thiên thần, hơi giống tài tử Gary Cooper, nhưng tinh tế hơn, ông ta luôn bị chìm ngập trong những lời tôn sùng của giới phụ nữ. Bà mẹ Peggy đã phải chiến đấu dữ dội để giành được anh chàng đao phủ của trái tim thiếu nữ ấy, nỗi khủng khiếp đầy thú vị của các cô nàng trong giới thượng lưu, ra khỏi tay của cả một đàn những cô thừa kế giàu xụ đang phát điên lên, bực mình và ngạc nhiên trước sức đề kháng của một kẻ cám dỗ, khá vững vàng để có thể bảo vệ sự độc thân đến ba mươi bảy tuổi. Suốt năm rám nắng, chơi giỏi mọi thứ thể thao, có duyên, vui tính, nụ cười vĩnh viễn trên môi Christopher – mà các bạn đã đặt tên là “Đấng Christ” – đột nhiên đầu hàng trước cái duyên dáng và sự bí hiểm của Janet. Cô khá khôn ngoan để giương cao giá ngọc với ông, kiên quyết từ chối không chịu làm người tình, để được thưởng thức niềm tin chắc chắn sẽ có ngày là vợ ông hoặc là người không gì cả.
Hồi ấy, Janet và Christopher, cả hai đều quốc tịch Anh, sống ở Londres. Ngay Janet cũng không phải tầm thường. Con gái một chủ ngân hàng có thế lực, hai năm trước, cô và hai em gái của cô: Doris và Juliet họp thành một bộ ba đặc biệt nhất trong đám thanh niên bọc vàng của Londres. Ông bố đã tặng cho mọi cô một xe hơi Bentley hoàn toàn giống nhau, chỉ trừ có cái còi là khác. Tiếng còi mỗi xe là một nốt nhạc: Xe của Doris còi kêu “Do”, xe của Janet kêu “Re” và xe của Juliet kêu “Mi” – đều cho phép nhận ra các cô khi các cô thi xe ở Trafalgar Square, hoặc chơi những trò tai ác ở gần nhà các cô tại Mail. Đám cưới Janet đã trở thành sự kiện nổi bất nhất năm ấy.
Hôm cử hành lễ cưới, Janet có mười hai cô phù dâu. Cô chói lọi trong chiếc áo cưới may tại tiệm Molyneux, đuôi áo dài tám mét. Cả hai căn phòng rộng vẫn chưa đủ để chất quà tặng từ khắp thế giới gửi tới. Ấy là chưa kể quà của một nghìn khách mời tới dự buổi tiếp tân. Cuộc du lịch của đôi vợ chồng mới cưới bắt đầu từ Paris, đưa họ tới khắp các thủ đô của Châu Âu, để cuối cùng dẫn tới New York, ghé qua quần đảo Bahamas và Nassau. New York là nơi Christopher được chiều chuộng, ghen tị và cần thiết. Không một nữ chủ nhân nào muốn mở cuộc dạ hội mà lại không được bảo đảm là có Janet và Christopher tham dự.
Tới lúc phải trở lại Londres, Janet đột nhiên mê New York, đã nói với Christopher:
— Tại sao không ở lại đây nhỉ? Anh sẽ mở thêm một ngân hàng mới.
— Em yêu, em thật kỳ diệu! Anh đang không dám đề nghị với em điều đó!
Đơn giản như thế đấy. Họ ôm choàng lấy nhau và ngay ngày hôm đó, mua một tòa lâu đài rất đẹp ở Park Lane. Hai năm sau, Peggy ra đời. Khi tỉnh dậy trong bệnh viện, bà mẹ ôm lấy con trong tay, hoảng hốt kêu lên:
— Sao trông nó tởm thế này? Trông nó chẳng có vẻ gì là trẻ con cả mà lại như một bà già. Khiếp quá, tôi đã đẻ nó muộn quá mất rồi!
Vì lúc ấy Janet vừa bước vào năm hai mươi mốt tuổi. Câu nói của cô gây một tiếng cười lớn trong số những nữ y tá và bác sĩ. Sinh ra trong một chiếc xe Rolls Royce, tã lót bằng một đệm giấy bạc đôla, Peggy vĩnh viễn thành một “Ritzy” – theo kiểu gọi của dân Boston để chỉ những kẻ thuộc giới thượng lưu xứng đáng lấy khách sạn Ritz làm nhà ở thứ hai tự nhiên suốt đời. Peggy đã chứng mình ngay mình có thể đáp ứng mọi hy vọng đặt vào mình
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment