Tải sách Con Đầm Pích – Pushkin PDF/Ebook/Epub/Mobi
Tác giả : Alexander Pushkin
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Con Đầm Pích – Pushkin
Con đầm pích có nghĩa là điều thù địch ngầm ngầm.
Sách bói toán mới nhất.
“Con đầm pích” là một truyện ngắn của đại thi hào Puskin. Cốt truyện đơn giản kể về anh sĩ quan công binh Gherman đã dùng mọi thủ đoạn để đoạt bằng đươc bí quyết đánh bạc “Ba – Bảy – Xì” trăm trận trăm thắng của lão bá tước phu nhân già. Nhưng cuối cùng anh ta chỉ nhận được là con số không tròn trĩnh khi mất trắng trong tiếng bạc cuối cùng: bài của anh ta không phải là con xì mà là một con đầm pích – rất giống lão bá tước phu nhân.
L ão bá tước phu nhân ngồi trước gương trong buồng trang điểm. Ba chị hầu phòng đứng quanh bà: một người cầm một bình phấn hồng, người thứ hai một hộp đanh ghim, người thứ ba cầm một cái mũ chụp rất to thêu đăng-ten, có những dải đỏ như màu lửa. Bá tước phu nhân không hề mảy may có một ảo tưởng gì về sắc đẹp đã tàn tạ từ lâu của mình, nhưng bà vẫn giữ những thói quen ngày còn trẻ, phục sức theo thời trang khoảng những năm bảy mươi và ăn mặc trang điểm một cách cẩn thận tỉ mỉ, mất nhiều thời giờ như sáu mươi năm về trước vậy. Một cô tiểu thư, con nuôi bà, đang ngồi thêu bên khung cửa sổ.
Một sỹ quan trẻ tuổi bước vào căn phòng, lên tiếng:
– Cháu xin chào grand’maman (1). Bonjour, mademoiselle Lise (2). Grand’maman, cháu muốn đến khẩn cầu bà một việc.
– Việc gì thế cháu, Paul (3)?
– Bà cho phép cháu giới thiệu với và một người bạn của cháu và xin bà cho phép cháu được đưa anh ta đến dự buổi khiêu vũ của bà vào thứ sáu sắp tới.
– Cháu cứ dẫn anh ta đên dự buổi khiêu vũ của bà, rồi cháu sẽ giới thiệu anh ta với bà ở đấy cũng được. Hôm qua cháu có đến đằng tiểu thư N. không?
– Có chứ ạ! Vui quá! Khiêu vũ mãi đến năm giờ sáng. Tiểu thư Êlétxkaia đẹp thật!
– Này, cháu ạ, cô ấy thì có gì là đẹp. So với công tước phu nhân Đaria Pêtơrốpna, bà nội cô ta, thì có thấm vào đâu? À, nhưng mà này, có lẽ bây giờ công tước phu nhân Đaria Pêtơrốpna dễ cũng đã già lắm rồi đấy nhỉ?
Tômxki lơ đễnh trả lời:
– Thế nào! Già hả bà? Thưa bà ấy chết đã bảy năm nay rồi ạ.
Cô tiểu thư ngẩng đầu lên và ra hiệu cho người sỹ quan trẻ tuổi. Anh chợt nhớ ra rằng ở đây đã có lệnh phải giấu không cho bá tước phu nhân biết tin những người cùng lứa tuổi với bà đã chết. Anh ta liền mím môi lại, nhưng thật ra thì phu nhân lại rất bình thản khi biết cái tin đối với bà là mới mẻ. Bà nói:
– Chết rồi à, ừ thế mà bà không biết đấy. Ngày trước bà ta với bà cùng được cử làm ngự tiền phu nhân và lúc vào ra mắt, thì hoàng hậu…
Đến đấy lão bá tước phu nhân lại kể lại đến lần thứ một trăm một câu chuyện trong thời thanh xuân của bà. Kể đến đọan cuối bà gọi:
– Paul, cháu đỡ bà đứng dậy. Lida, hộp thuốc lá của tao đâu?
Rồi bá tước phu nhân cùng với ba chị hầu phòng đi ra phía sau tấm bình phong để trang điểm nốt cho xong. Còn một mình Tômxki ngồi đối diện với cô tiểu thư.
Lidavêta Ivanốpna cất tiếng hỏi khẽ:
– Công tử định giới thiệu ai với phu nhân thế?
– Narumốp. Cô biết anh ta à?
– Không. Quan võ hay quan văn?
– Quan võ.
– Sỹ quan công binh à?
– Không, kỵ binh. Tại sao cô lại cho rằng anh ta là sỹ quan công binh?
Cô tiểu thư cười, không đáp. Bá tước phu nhân từ đằng sau tấm bình phong gọi vọng ra:
– Paul, cháu gửi cho bà một cuốn tiểu thuyết mới nhé, cuốn nào cũng được, nhưng mà đừng gửi loại tiểu thuyết thời bây giờ, nghe không!
– Thưa grand’maman, thế là thế nào cơ ạ?
– Nghĩa là truyện nào trong đó nhân vật chính không bóp cổ cha cổ mẹ, với lại không có người chết đuối ấy. Bà sợ nhất là những người chết đuối.
– Bây giờ thì kiếm đâu ra được loại tiểu thuyết ấy. Bà không thích đọc tiểu thuyết Nga sao ạ?
– A! Lại có cả tiểu thuyết Nga nữa kia à? Thế thì cháu gửi cho bà một cuốn nhé. Đừng quên đấy.
– Được ạ. Thôi cháu xin grand’maman thứ lỗi, cháu vội lắm. Chào cô Lidavêta Ivanốpna. Tại sao cô lại cho rằng Narumốp phải là sỹ quan công binh nhỉ?
Và Tômxki bước ra khỏi phòng trang điểm.
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment