Tải sách Cô Bé Đánh Trống
Tác giả : A. Salunsky
Tải sách Miễn Phí
Nội dung sách Cô Bé Đánh Trống
“Chiến tranh làm tàn phế cả con người và sắt thép”. Đó là câu nói của một nhân vật trong vở kịch CÔ BÉ ĐÁNH TRỐNG. Trong vở kịch này, A.Salưnski lấy bối cảnh nước Nga sau khi giải phóng. Nhân vật chính là Nila – một người làm công tác bí mật ở hậu phương bọn phát xít trên đất Xô Viết. Cô đã nhẫn nhịn chịu đựng sự khinh miệt của mọi người, từ người lớn cho đến trẻ em. Họ ném đá, nhổ theo cô. Ngay cả chàng Phêđo, người tự cho rằng mình yêu cô tha thiết – cũng hiểu lầm. Tình yêu của anh không đủ lớn để có thể bỏ qua những lời bàn tán dư luận, những ám ảnh về quá khứ của Nila. Trong khi đó, Nila đã âm thầm thi hành nhiệm vụ, đã đem thân mình ra để cứu biết bao đồng đội. Nàng vẫn lặng im, không thanh minh gì cho thân phận của mình. Nàng tin và đợi đến ngày mọi chuyện đều sáng tỏ. Ngày ấy đã cận kề, nhưng Nila đã không kịp chờ tới giờ phút ấy. Giai điệu bài hát về chú bé đánh trống lại vang lên, đứng thẳng dậy như thể trong hàng ngũ đội vệ binh danh dự. Vở kịch kết thúc với cảnh một chiến sĩ đặt cho Nila chiếc huy hiệu đội cận vệ, điều mà Nila xứng đáng được nhận.
Một phòng lớn để đi qua. Bên trái là lối vào phòng bên. Tường bên phải bị thủng vỡ vì đạn trái phá. Cầu thang trần. Những bậc thang trải xuống tận mặt phòng cho nên tất cả những người ở tầng ba đều phải đi qua phòng. ánh sáng dọi đầy qua cửa sổ. Những vệt sáng nhảy nhót trên tường và trốn vào trong những chùm lá xanh của cây hoa Hup-blông kéo dài dưới trần nhà và kết rơi quanh những bộ phận của cây đèn chùm, rồi buông thõng dài những đuôi sam xanh của mình xuống các góc. Hình như không phải tự nhiên, mà có bàn tay ân cần nào đó đã kéo những dây hoa này thẳng từ phố vào đây, cũng từ đây ta nhìn rõ bầu trời của thành phố.
Riêng thành phố thì không có. Bầu trời và thành phố đều trong cảnh hoang tàn mà trên đó càng vươn cao lên bức tường thành cổ với các ngọn tháp. Trên những bức tường của căn phòng đầy những hàng chữ, chữ được viết bằng than, chữ thì bằng phấn, chữ thì khắc bằng lưỡi lê: “Tiêu diệt bọn phát xít, anh em hãy đến ủng hộ chúng tôi, các chiến sĩ cận vệ quyết không đầu hàng. Binh nhì Pôtapencô, Tusca thân yêu, những bước chân nhỏ bé của em đang giấu ở đâu?”. Những hàng chữ, những vết đạn nói lên rằng: căn nhà này được chiếm giữ không phải chỉ một trận đánh. ở đâu đó, rất gần là mặt trận mà từ đó vọng lại những tiếng nổ đạn pháo binh. Phía trái phòng là một cái giường lớn đã cũ hỏng được khắc trang trí những thần tình ái mập mạp có cánh và đang giương cung chĩa vào những ai nói giả dụ, nằm vào cái giường đồ sộ ấy. Đó là Nila Sniscô. Cô chống khuỷu tay, nhìn theo Nhà trí thức một cách bực tức. Ông ta đi qua phòng đến cầu thang. Đó là một ông già hói, đeo kính. Ông ta quay đi để không nhìn thấy cô gái.
Xin cảm ơn bạn đã đọc hết bài
Leave a Comment